About the author

Related Articles

7 Comments

  1. 1

    Dung Dung

    “Trong vô hạn, mong manh, như những công án thiền định:

    nếu mọi dòng sông đều ngọt ngào
    biển cả lấy muối mặn từ đâu ? ”

    Kính thưa Tiến Sĩ,
    Công án trên thì chẳng có gì để bàn. Tuy nhiên, xin phép đựoc hỏi Tiến Sĩ một câu : Trước lúc có sông có biển thì là cái gi?

    Xin chân thành cảm ơn Tiến Sĩ.
    Trân trọng,
    DungDung

  2. 2

    Viet Thuc

    Phải chăng đó là cái không trong cái có; cái có trong cái không; cái mất trong cái được; cái được trong cái mất: những câu trả lời không sao trả lời; trả lời để hỏi lại…

    Trân trọng, Lưu Nguyễn Đạt

  3. 3

    Dung Dung

    Kính thưa Tiến Sĩ,

    Thực ra công án Thiền không phải là những câu hỏi để trả lời. Chỉ cần ngay đó kiến Tánh ngộ Đạo mà thôi.

    Xin kính chúc Tiến Sĩ luôn mạnh khỏe, an vui trong năm mới 2014.

    Trân trọng,

    DungDung

  4. 4

    Viet Thuc

    1. Tuy nhiên, xin phép đựoc hỏi Tiến Sĩ một câu: Trước lúc có sông có biển thì là cái gi?
    2. Thực ra công án Thiền không phải là những câu hỏi để trả lời. Chỉ cần ngay đó kiến Tánh ngộ Đạo mà thôi.

    Như vậy chỉ cần hỏi là đủ. Quý vị đã tự trả lời cho câu hỏi của chính mình: cái biết ngay trong cái [ảo] không biết.

    Nên câu hỏi tự nó cũng-bằng-thừa/cũng-bằng-không. Không cần thiết từ căn bản “kiến tánh”: Hỏi-như-Không.

    Gần như câu “To be, or not to be, that is the question: một bản thể “kiến tánh” hai mặt/sáng và tối.

    Cho nên cái ngộ đôi khi kết sinh/biến dạng thành “ngộ nhận”, “ngộ tín”; cũng như “Foi” và “mauvaise foi”. Do đó, theo Sartre, hiện sinh [existence] là buồn nôn, là “nausée“.

    Vì mấy ai “kiến Tánh ngộ Đạo”? Hay chỉ “kiến Tánh ngờ Đạo”?

    Chúng ta chỉ cần mở mắt đã thấy hằng ngày tình trạng “tôn giáo” [nói chung] lâm cảnh “pháp nạn” ngay trong hàng ngũ tối cao, “chỉ đạo”.

    Ai ngộ, ai không? Foi & mauvaise foi? To be, or not to be? Ý nghĩa gì?

    Những câu hỏi như thế cũng đã là thừa…Xin lỗi quý vị.

    Đa tạ, LND

  5. 5

    Dung Dung

    Kính thưa Tiến Sĩ,
    Đây là công án Thiền :
    “nếu mọi dòng sông đều ngọt ngào
    biển cả lấy muối mặn từ đâu ?”

    Đây là câu hỏi nêu ra :
    “Trước lúc có sông có biển thì là cái gi?”

    Đây là câu trả lời của Tiến Sĩ :
    “Phải chăng đó là cái không trong cái có; cái có trong cái không; cái mất trong cái được; cái được trong cái mất: những câu trả lời không sao trả lời; trả lời để hỏi lại…”

    Đây là hồi đáp :
    “Thực ra công án Thiền không phải là những câu hỏi để trả lời. Chỉ cần ngay đó kiến Tánh ngộ Đạo mà thôi.!

    Vì sao có câu hồi đáp như thế ?

    Do câu trả lời của Tiến Sĩ vẫn còn phân vân ” Phải chăng…”

    Rất tiếc, Tiến Sĩ đã không thông cảm được câu hồi đáp.

    Xin khẳng định : Đây không phải trò đùa !

    vì thế, xin lắng nghe kiến giải của các vị uyên bác để học hỏi .

    Trân trọng,
    DungDung

  6. 6

    Việt Dương Nhân

    Chân thành cám ơn TS, LS Lưu Nguyễn Đạt cho vdn thưởng thức bài viết: “NÓI VỀ THƠ”.
    Trước thềm năm mới, vdn kính chúc LS và bảo quyến HẠNH PHÚC AN KHANG THỊNH VƯỢNG.
    Trân trọng
    vdn
    Tb:
    Vdn đọc lại câu này : “Thơ là cuộc hành trình qua thân phận làm người.” vdn chợt nhớ bài “Tôn Vinh ‘Thơ'” mà vdn làm đã khá lâu. Xin kính đăng lên đây.

    Tôn Vinh ”Thơ”
    Mến gởi đến những tâm hồn đồng điệu

    Thơ là tiếng “kêu tụ” lòng người,
    Nói lên những lúc lệ sầu rơi.
    Thơ là vị thuốc thần an ủi,
    Ve vuốt hồn ta lúc chán đời !

    *
    Thơ là nhật-nguyệt “Thường” soi
    Cõi lòng chất đọng sự đời của ta.
    Thơ là tiếng nói xót xa,
    Nấc lên tự đáy lòng đà nát đau.

    Thơ là bất luận giàu nghèo,
    Đói no không bận, thoáng vèo bay qua.
    Thơ là tay “phóng bút” ra,
    Dệt vần thơ nhỏ thiết tha tặng đời.

    Thơ là nhặt chữ, kết lời,
    Vẽ tranh, đan thảm gởi người dấu yêu.
    Thơ là cảnh đẹp những chiều…
    Mây hồng, nắng tỏa mỹ miều hoàng hôn.

    Thơ là tán tụng, vinh tôn :
    Hiền nhân, những bậc “Anh Hùng” thế gian.
    Thơ là dịu ngọt “Chàng, Nàng”,
    Dìu nhau qua đoạn lầm than khốn cùng.

    Thơ là ngọn chổi tâm hồn,
    Quét đau thương sạch cõi lòng của ta.
    Thơ là “Thuyền” rộng bao la,
    Đưa dùm những kẻ muốn qua biển sầu.

    Thơ là muôn sắc, vạn màu,
    Hiện trăm ngàn ảnh, ẩn bao nhiêu hình ?
    Thơ là khối đọng chân tình,
    Từ sâu thăm thẳm lòng mình vụt lên.

    Thơ là liều thuốc thần-tiên,
    Cứu người thoát cảnh ưu phiền khổ đau.
    Tạ ơn “Thơ” biết là bao,
    Đã lau dòng lệ tuôn trào bấy lâu.

    Việt Dương Nhân

  7. 7

    Lưu Nguyễn Đạt

    dòng Tôn Vinh Thơ
    của Việt Dương Nhân
    thật đáng quý
    vì Việt Dương Nhân
    đáng quý

    dòng thơ Việt Dương Nhân
    tại Paris
    thật đáng quý
    vì sông Seine của Việt Dương Nhân
    rưng rưng
    nước mắt Cửu long

    dòng thơ
    Việt Dương Nhân tôn vinh
    thật đáng quý
    ngay trong lòng người
    nhớ nước
    nhớ non

    Lưu Nguyễn Đạt
    18 janvier 2014

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

 DIỄN ĐÀN VIỆT THỨC

KHƯỚC TỪ TRÁCH NHIỆM [DISCLAIMER]

Những tài liệu đăng trên DIỄN ĐÀN VIỆT THỨC nhằm thực thi tự do ngôn luận cá nhân, đa diện, nên không phản ánh quan điểm hay lập trường của DIỄN ĐÀN VIỆT THỨC [Viet Thuc Foundation].  Mọi ý kiến và tài liệu đăng tại DIỄN ĐÀN VIỆT THỨC chỉ có tính cách thông tin, tham luận nhằm giúp độc giả gần gũi với thời cuộc liên quan tới văn hoá, giáo dục, kỹ thuật, kinh tế, xã hội, tài chính, luật pháp, chính trị, v.v. hiện hành tại Hoa Kỳ và trên thế giới.

Quý độc giả cần tìm hiểu kỹ lưỡng về sự chính xác, mức độ cần và đủ của tài liệu trước khi ứng dụng. Do đó DIỄN ĐÀN VIỆT THỨC khước từ trách nhiệm về nội dung và cách sử dụng những ý kiến, tài liệu và thông tin nhận được đăng trên bổn báo.  Tuy nhiên, việc tham khảo thông tin và những ý kiến cần thiết, trình bày theo tinh thần cởi mở, tương kính, hoà nhã, sẽ giúp quý độc giả thêm phương tiện so sánh kiến thức một cách xây dựng, quy mô, đa dạng. Đó là điều mong ước của DIỄN ĐÀN VIỆT THỨC.

© 2015 VIỆT THỨC . All rights reserved.